画堂春

作者:蔡文姬 朝代:五代诗人
画堂春原文
“绿杨芳草长亭路”,上片起句写春景、别亭和去路,用以衬托人的感情。因为就是在这芳草连天、绿杨茂密的长亭外、古道边,那年少的游子与自己的心上人告别了。无边的“绿杨芳草”所描绘出的一派春光春景,给离别愁怨的抒发创造了广阔的空间。次句“年少抛人容易去”,是写一位少年在未解离情之苦时,离别总是那样匆忙和轻而易举。然而随着时光的流逝,他深感惋惜。“容易”二字里既有着少年对昔日的追悔,也有着他至今依旧的寻觅。“楼头残梦五更钟,花底离情三月雨”二句,极写相思之苦,哀怨之切。残梦依稀,钟鼓伤情;细雨迷蒙,离情更苦,这正是那被抛弃的真情的悲哀。这两句不仅有着音节对仗工整之妙,更表现了幽咽婉转的意境之美。缠绵含蓄的轻歌低叹,真切浑成的着意抒发,把暮春三月的细雨,五更的残梦,楼头离人花下的寂寞,连同所有的相思都勾连成一片,缥渺轻飏,茫茫无际。(...)
①刘景文:刘季孙(1033~1092),字景文,祥符(今河南开封)人。宋仁宗嘉祐间,以左班殿直监饶州酒务,摄州学事(《石林诗话》卷下)。宋哲宗元祐中以左藏库副使为两浙兵马都监。因苏轼荐知隰州。仕至文思副使。七年,卒,年六十。博通史传,性好异书古文石刻,仕宦所得禄赐尽於藏书之费。事见《东坡全集》卷六三《乞赙赠刘季孙状》、《东都事略》卷一一《刘平传》。刘景文的父亲刘皴是北宋的将军(...)
把西北边陲的羌管笳鼓声带进词坛,使词进一步向社会化靠拢,旁枝独秀于艳词之外,本篇即为发端者之一。语气沉郁雄浑,风格苍凉悲壮,上下片之间情景相生,浑然一体。上篇“雁去无留意”移情于物,生动(...)
柳花狂。
苍天苍天太暴虐,灾难降临我国界。朝廷策谋真僻邪,不知何时能止歇。善谋良策难听从,歪门邪道反不绝。我看朝廷的谋划,确是弊病太多些。  小人叽喳攻异己,是非不分我悲凄。若有什么好谋略,他们全都不肯依。若有什么坏计策,他们全都会同意。我看朝廷的谋划,不知弄到何境地。  占卜灵龟已厌倦,谋划再不向我谈。谋臣策士实在多,就是没有好意见。议论纷纷满庭中,指出弊病有谁敢!就像谋划要远行,真到路上没效验。  如此谋划我悲痛,古圣先贤不效法(...)
过一期,胜(...)
⑴望江南:又名“梦江南”“忆江南”,原唐教坊曲名,后用为词牌名。段安节《乐府杂录》:“《望江南》始自朱崖李太尉(德裕)镇浙日,(...)
数归期,绿苔墙划损短金篦。裙刀儿刻得阑干碎,都为别离。西楼上雁过稀,
上片,首起三句“绿云影里,把明霞织就,千重文绣”,总写海棠花叶之美。在这三句中,词人连用三个比喻,渲染出红花绿叶交相辉映的秀美景色。“绿云”喻写其枝叶之密,绿阴之浓,点出千叶海棠枝叶茂盛的特征。“明霞”二字,极喻海棠花红艳亮丽之色。“文绣”则形容花叶色彩组合之美。前面加上“千重”二字,又描绘出绿叶红花重重叠叠,色彩斑斓的画面。同时,绿云与明霞,又是明暗亮度的对比,还是冷暖色调的对比,实写与虚想结合,构思立意,显出词人的匠心独运。接下去的两句,“紫腻红娇扶不起,好是未开时候”,写海棠花娇嫩慵懒之态。因花开有迟早之分,故色泽有深浅之别。深者紫而含光,浅者红而娇艳。后面以“扶不起”三字承接,以拟人化的手法生动地描绘出海棠花娇而无力的情态,使人联想到睡美人和醉美人的韵致。“好是未开时候”,是由郑谷《海棠》诗的“娇娆全在欲开时”变化而来。
“绿杨芳草长亭路”,上片起句写春景、别亭和去路,用以衬托人的感情。因为就是在这芳草连天、绿杨茂密的长亭外、古道边,那年少的游子与自己的心上人告别了。无边的“绿杨芳草”所描绘出的一派春光春景,给离别愁怨的抒发创造了广阔的空间。次句“年少抛人容易去”,是写一位少年在未解离情之苦时,离别总是那样匆忙和轻而易举。然而随着时光的流逝,他深感惋惜。“容易”二字里既有着少年对昔日的追悔,也有着他至今依旧的寻觅。“楼头残梦五更钟,花底离情三月雨”二句,极写相思之苦,哀怨之切。残梦依稀,钟鼓伤情;细雨迷蒙,离情更苦,这正是那被抛弃的真情的悲哀。这两句不仅有着音节对仗工整之妙,更表现了幽咽婉转的意境之美。缠绵含蓄的轻歌低叹,真切浑成的着意抒发,把暮春三月的细雨,五更的残梦,楼头离人花下的寂寞,连同所有的相思都勾连成一片,缥渺轻飏,茫茫无际。(...)
画堂春拼音解读
“lǜ yáng fāng cǎo zhǎng tíng lù ”,shàng piàn qǐ jù xiě chūn jǐng 、bié tíng hé qù lù ,yòng yǐ chèn tuō rén de gǎn qíng 。yīn wéi jiù shì zài zhè fāng cǎo lián tiān 、lǜ yáng mào mì de zhǎng tíng wài 、gǔ dào biān ,nà nián shǎo de yóu zǐ yǔ zì jǐ de xīn shàng rén gào bié le 。wú biān de “lǜ yáng fāng cǎo ”suǒ miáo huì chū de yī pài chūn guāng chūn jǐng ,gěi lí bié chóu yuàn de shū fā chuàng zào le guǎng kuò de kōng jiān 。cì jù “nián shǎo pāo rén róng yì qù ”,shì xiě yī wèi shǎo nián zài wèi jiě lí qíng zhī kǔ shí ,lí bié zǒng shì nà yàng cōng máng hé qīng ér yì jǔ 。rán ér suí zhe shí guāng de liú shì ,tā shēn gǎn wǎn xī 。“róng yì ”èr zì lǐ jì yǒu zhe shǎo nián duì xī rì de zhuī huǐ ,yě yǒu zhe tā zhì jīn yī jiù de xún mì 。“lóu tóu cán mèng wǔ gèng zhōng ,huā dǐ lí qíng sān yuè yǔ ”èr jù ,jí xiě xiàng sī zhī kǔ ,āi yuàn zhī qiē 。cán mèng yī xī ,zhōng gǔ shāng qíng ;xì yǔ mí méng ,lí qíng gèng kǔ ,zhè zhèng shì nà bèi pāo qì de zhēn qíng de bēi āi 。zhè liǎng jù bú jǐn yǒu zhe yīn jiē duì zhàng gōng zhěng zhī miào ,gèng biǎo xiàn le yōu yān wǎn zhuǎn de yì jìng zhī měi 。chán mián hán xù de qīng gē dī tàn ,zhēn qiē hún chéng de zhe yì shū fā ,bǎ mù chūn sān yuè de xì yǔ ,wǔ gèng de cán mèng ,lóu tóu lí rén huā xià de jì mò ,lián tóng suǒ yǒu de xiàng sī dōu gōu lián chéng yī piàn ,piāo miǎo qīng yáng ,máng máng wú jì 。(...)
①liú jǐng wén :liú jì sūn (1033~1092),zì jǐng wén ,xiáng fú (jīn hé nán kāi fēng )rén 。sòng rén zōng jiā yòu jiān ,yǐ zuǒ bān diàn zhí jiān ráo zhōu jiǔ wù ,shè zhōu xué shì (《shí lín shī huà 》juàn xià )。sòng zhé zōng yuán yòu zhōng yǐ zuǒ cáng kù fù shǐ wéi liǎng zhè bīng mǎ dōu jiān 。yīn sū shì jiàn zhī xí zhōu 。shì zhì wén sī fù shǐ 。qī nián ,zú ,nián liù shí 。bó tōng shǐ chuán ,xìng hǎo yì shū gǔ wén shí kè ,shì huàn suǒ dé lù cì jìn yú cáng shū zhī fèi 。shì jiàn 《dōng pō quán jí 》juàn liù sān 《qǐ fù zèng liú jì sūn zhuàng 》、《dōng dōu shì luè 》juàn yī yī 《liú píng chuán 》。liú jǐng wén de fù qīn liú cūn shì běi sòng de jiāng jun1 (...)
bǎ xī běi biān chuí de qiāng guǎn jiā gǔ shēng dài jìn cí tán ,shǐ cí jìn yī bù xiàng shè huì huà kào lǒng ,páng zhī dú xiù yú yàn cí zhī wài ,běn piān jí wéi fā duān zhě zhī yī 。yǔ qì chén yù xióng hún ,fēng gé cāng liáng bēi zhuàng ,shàng xià piàn zhī jiān qíng jǐng xiàng shēng ,hún rán yī tǐ 。shàng piān “yàn qù wú liú yì ”yí qíng yú wù ,shēng dòng (...)
liǔ huā kuáng 。
cāng tiān cāng tiān tài bào nuè ,zāi nán jiàng lín wǒ guó jiè 。cháo tíng cè móu zhēn pì xié ,bú zhī hé shí néng zhǐ xiē 。shàn móu liáng cè nán tīng cóng ,wāi mén xié dào fǎn bú jué 。wǒ kàn cháo tíng de móu huá ,què shì bì bìng tài duō xiē 。  xiǎo rén jī zhā gōng yì jǐ ,shì fēi bú fèn wǒ bēi qī 。ruò yǒu shí me hǎo móu luè ,tā men quán dōu bú kěn yī 。ruò yǒu shí me huài jì cè ,tā men quán dōu huì tóng yì 。wǒ kàn cháo tíng de móu huá ,bú zhī nòng dào hé jìng dì 。  zhàn bo líng guī yǐ yàn juàn ,móu huá zài bú xiàng wǒ tán 。móu chén cè shì shí zài duō ,jiù shì méi yǒu hǎo yì jiàn 。yì lùn fēn fēn mǎn tíng zhōng ,zhǐ chū bì bìng yǒu shuí gǎn !jiù xiàng móu huá yào yuǎn háng ,zhēn dào lù shàng méi xiào yàn 。  rú cǐ móu huá wǒ bēi tòng ,gǔ shèng xiān xián bú xiào fǎ (...)
guò yī qī ,shèng (...)
⑴wàng jiāng nán :yòu míng “mèng jiāng nán ”“yì jiāng nán ”,yuán táng jiāo fāng qǔ míng ,hòu yòng wéi cí pái míng 。duàn ān jiē 《lè fǔ zá lù 》:“《wàng jiāng nán 》shǐ zì zhū yá lǐ tài wèi (dé yù )zhèn zhè rì ,(...)
shù guī qī ,lǜ tái qiáng huá sǔn duǎn jīn bì 。qún dāo ér kè dé lán gàn suì ,dōu wéi bié lí 。xī lóu shàng yàn guò xī ,
shàng piàn ,shǒu qǐ sān jù “lǜ yún yǐng lǐ ,bǎ míng xiá zhī jiù ,qiān zhòng wén xiù ”,zǒng xiě hǎi táng huā yè zhī měi 。zài zhè sān jù zhōng ,cí rén lián yòng sān gè bǐ yù ,xuàn rǎn chū hóng huā lǜ yè jiāo xiàng huī yìng de xiù měi jǐng sè 。“lǜ yún ”yù xiě qí zhī yè zhī mì ,lǜ yīn zhī nóng ,diǎn chū qiān yè hǎi táng zhī yè mào shèng de tè zhēng 。“míng xiá ”èr zì ,jí yù hǎi táng huā hóng yàn liàng lì zhī sè 。“wén xiù ”zé xíng róng huā yè sè cǎi zǔ hé zhī měi 。qián miàn jiā shàng “qiān zhòng ”èr zì ,yòu miáo huì chū lǜ yè hóng huā zhòng zhòng dié dié ,sè cǎi bān lán de huà miàn 。tóng shí ,lǜ yún yǔ míng xiá ,yòu shì míng àn liàng dù de duì bǐ ,hái shì lěng nuǎn sè diào de duì bǐ ,shí xiě yǔ xū xiǎng jié hé ,gòu sī lì yì ,xiǎn chū cí rén de jiàng xīn dú yùn 。jiē xià qù de liǎng jù ,“zǐ nì hóng jiāo fú bú qǐ ,hǎo shì wèi kāi shí hòu ”,xiě hǎi táng huā jiāo nèn yōng lǎn zhī tài 。yīn huā kāi yǒu chí zǎo zhī fèn ,gù sè zé yǒu shēn qiǎn zhī bié 。shēn zhě zǐ ér hán guāng ,qiǎn zhě hóng ér jiāo yàn 。hòu miàn yǐ “fú bú qǐ ”sān zì chéng jiē ,yǐ nǐ rén huà de shǒu fǎ shēng dòng dì miáo huì chū hǎi táng huā jiāo ér wú lì de qíng tài ,shǐ rén lián xiǎng dào shuì měi rén hé zuì měi rén de yùn zhì 。“hǎo shì wèi kāi shí hòu ”,shì yóu zhèng gǔ 《hǎi táng 》shī de “jiāo ráo quán zài yù kāi shí ”biàn huà ér lái 。
“lǜ yáng fāng cǎo zhǎng tíng lù ”,shàng piàn qǐ jù xiě chūn jǐng 、bié tíng hé qù lù ,yòng yǐ chèn tuō rén de gǎn qíng 。yīn wéi jiù shì zài zhè fāng cǎo lián tiān 、lǜ yáng mào mì de zhǎng tíng wài 、gǔ dào biān ,nà nián shǎo de yóu zǐ yǔ zì jǐ de xīn shàng rén gào bié le 。wú biān de “lǜ yáng fāng cǎo ”suǒ miáo huì chū de yī pài chūn guāng chūn jǐng ,gěi lí bié chóu yuàn de shū fā chuàng zào le guǎng kuò de kōng jiān 。cì jù “nián shǎo pāo rén róng yì qù ”,shì xiě yī wèi shǎo nián zài wèi jiě lí qíng zhī kǔ shí ,lí bié zǒng shì nà yàng cōng máng hé qīng ér yì jǔ 。rán ér suí zhe shí guāng de liú shì ,tā shēn gǎn wǎn xī 。“róng yì ”èr zì lǐ jì yǒu zhe shǎo nián duì xī rì de zhuī huǐ ,yě yǒu zhe tā zhì jīn yī jiù de xún mì 。“lóu tóu cán mèng wǔ gèng zhōng ,huā dǐ lí qíng sān yuè yǔ ”èr jù ,jí xiě xiàng sī zhī kǔ ,āi yuàn zhī qiē 。cán mèng yī xī ,zhōng gǔ shāng qíng ;xì yǔ mí méng ,lí qíng gèng kǔ ,zhè zhèng shì nà bèi pāo qì de zhēn qíng de bēi āi 。zhè liǎng jù bú jǐn yǒu zhe yīn jiē duì zhàng gōng zhěng zhī miào ,gèng biǎo xiàn le yōu yān wǎn zhuǎn de yì jìng zhī měi 。chán mián hán xù de qīng gē dī tàn ,zhēn qiē hún chéng de zhe yì shū fā ,bǎ mù chūn sān yuè de xì yǔ ,wǔ gèng de cán mèng ,lóu tóu lí rén huā xià de jì mò ,lián tóng suǒ yǒu de xiàng sī dōu gōu lián chéng yī piàn ,piāo miǎo qīng yáng ,máng máng wú jì 。(...)

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

“绿杨芳草长亭路”,上片起句写春景、别亭和去路,用以衬托人的感情。因为就是在这芳草连天、绿杨茂密的长亭外、古道边,那年少的游子与自己的心上人告别了。无边的“绿杨芳草”所描绘出的一派春光春景,给离别愁怨的抒发创造了广阔的空间。次句“年少抛人容易去”,是写一位少年在未解离情之苦时,离别总是那样匆忙和轻而易举。然而随着时光的流逝,他深感惋惜。“容易”二字里既有着少年对昔日的追悔,也有着他至今依旧的寻觅。“楼头残梦五更钟,花底离情三月雨”二句,极写相思之苦,哀怨之切。残梦依稀,钟鼓伤情;细雨迷蒙,离情更苦,这正是那被抛弃的真情的悲哀。这两句不仅有着音节对仗工整之妙,更表现了幽咽婉转的意境之美。缠绵含蓄的轻歌低叹,真切浑成的着意抒发,把暮春三月的细雨,五更的残梦,楼头离人花下的寂寞,连同所有的相思都勾连成一片,缥渺轻飏,茫茫无际。(...)
把西北边陲的羌管笳鼓声带进词坛,使词进一步向社会化靠拢,旁枝独秀于艳词之外,本篇即为发端者之一。语气沉郁雄浑,风格苍凉悲壮,上下片之间情景相生,浑然一体。上篇“雁去无留意”移情于物,生动(...)

相关赏析

你恼怎么陶学士苏子瞻?改不了强文絍醋饥寒脸,断不了许云子曰酸风欠,离不了之乎者也腌穷俭。想你也梦不到翔龙飞凤五云楼,心则在鸣鸡吠犬三家店。
美女妖且闲,采桑歧路间。柔条纷冉冉,落叶何翩翩。攘袖见素手,皓腕约金环。……借问女何居,乃在城南端,青楼临大路,高门结重关。容华耀朝(...)
雨接梅霖,风祛槐暑,麦天已秋。正榴燃红炬,枝头色艳,荷翻绿盖,池面香浮。心景俱清,身名何有,且向忙中早转头。尘劳事,枉朝思夕计,细虑深谋。
寒食、清明凄冷的禁烟时节,连续刮风下雨,意境凄凉。风雨不写“见”而写“听”,意思是白天对风雨中落花,不忍见,但不能不听到;晚上则为花无眠、以听风听雨为常。首句四个字就写出了词人在清明节前后,听风听雨,愁风愁雨的惜花伤春情绪,不由让读者生凄神憾魄之感。“愁草瘗花铭”一句紧承首句而来,意密而情浓。落花满地,将它打扫成堆,予以埋葬,这是一层意思;葬花后而仍不安心,心想应该为它拟(...)

作者介绍

蔡文姬 蔡文姬蔡琰,字文姬,又字昭姬。生卒年不详。东汉陈留郡圉县人,东汉大文学家蔡邕的女儿。初嫁于卫仲道,丈夫死去而回到自己家里,后值因匈奴入侵,蔡琰被匈奴左贤王掳走,嫁给匈奴人,并生育了两个儿子。十二年后,曹操统一北方,用重金将蔡琰赎回,并将其嫁给董祀。蔡琰同时擅长文学、音乐、书法。《隋书·经籍志》著录有《蔡文姬集》一卷,但已经失传。现在能看到的蔡文姬作品只有《悲愤诗》二首和《胡笳十八拍》。历史上记载蔡琰的事迹并不多,但“文姬归汉”的故事却在历朝历代被广为流传。

画堂春原文,画堂春翻译,画堂春赏析,画堂春阅读答案,出自蔡文姬的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.devis-isolation-combles.com/dyhxt9/Ys6qpOe7Ep.html